1Đức Chúa Trời ban phước cho Nô-ê và các con trai ông. Ngài nói với họ rằng: “Hãy sinh sản và gia tăng làm đầy địa cầu. 2Tất cả các loài thú vật trên mặt đất, các loài chim trên trời, các loài sống động trên đất và các loài cá dưới biển đều sẽ kinh hãi, khiếp sợ các con; chúng đều được giao phó vào tay các con. 3Mọi loài vật bò trên đất sẽ dùng làm thực phẩm cho các con cũng như cây, rau xanh mà Ta đã ban cho các con. 4Nhưng thịt còn mạng sống, còn máu thì các con đừng ăn. 5Chắc chắn Ta sẽ đòi lại máu của sinh mạng các con, Ta sẽ đòi lại nơi mọi loài thú, nơi tay loài người và Ta sẽ đòi lại nơi tay mỗi người mạng sống của đồng loại nó. 6Kẻ nào làm đổ máu ngườiSẽ bị người khác làm đổ máu lại,Vì Đức Chúa Trời đã dựng nên loài ngườiTheo hình ảnh Ngài. 7Vậy các con hãy sinh sản và gia tăng nhiều gấp bội trên đất!” 8Đức Chúa Trời nói với Nô-ê và các con trai đang ở với ông: 9“Bây giờ, Ta lập giao ước với các con và dòng dõi mai sau của các con, 10và với mọi loài sinh vật ở với các con, với loài chim, loài súc vật, loài dã thú trên đất, với tất cả các loài vật đã ra khỏi tàu, tức là mọi loài vật trên đất. 11Ta lập giao ước Ta với các con, mọi loài sinh vật sẽ không bị nước lụt trừ diệt nữa, sẽ chẳng bao giờ có nước lụt tiêu hủy mặt đất nữa.” 12Đức Chúa Trời phán: “Đây là dấu hiệu về giao ước Ta lập giữa Ta với các con và mọi sinh vật ở với các con, cho đến các thế hệ mãi về sau. 13Ta đặt cầu vồng của Ta trên mây, nó sẽ là dấu hiệu về giao ước giữa Ta và địa cầu. 14Khi nào Ta gom góp mây trên đất, và cầu vồng hiện ra trong mây 15thì Ta sẽ nhớ lại giao ước Ta đã lập cùng các con và cùng mọi loài sinh vật, và nước sẽ chẳng trở thành hồng thủy tiêu diệt mọi sự sống nữa. 16Khi cầu vồng mọc trên mây, Ta sẽ thấy nó mà nhớ lại giao ước đời đời giữa Ta và mọi sinh vật sống trên mặt đất.” 17Vậy Đức Chúa Trời nói với Nô-ê: “Đây là dấu hiệu về giao ước mà Ta đã lập giữa Ta và mọi loài sinh vật trên đất.” 18Các con trai của Nô-ê đã ra khỏi tàu là: Sem, Cham và Gia-phết. Cham là cha của Ca-na-an. 19Đó là ba con trai của Nô-ê, do họ mà có loài người tràn ra khắp mặt đất. 20Nô-ê là nhà nông, nên bắt đầu trồng một vườn nho. 21Ông uống rượu say và nằm trần truồng trong trại mình. 22Cham, cha của Ca-na-an, thấy cha mình trần truồng thì kể lại cho anh và em mình ở bên ngoài. 23Sem và Gia-phết lấy áo vắt lên vai mình rồi đi thụt lùi đến che đắp sự trần truồng của cha mình; mặt họ nhìn về phía trước nên chẳng nhìn thấy sự trần truồng của cha mình. 24Khi Nô-ê tỉnh rượu, hay biết được điều đứa con thứ đã làm cho mình, 25thì nói rằng:“Nguyện Ca-na-an bị rủa sả!Nó sẽ làm nô lệ thấp hènCho các anh em nó.” 26Ông tiếp:“Chúc tụng CHÚA, Đức Chúa Trời của Sem!Nguyện Ca-na-an phải làm nô lệ cho Sem! 27Nguyện xin Đức Chúa Trời cho Gia-phết phát triển,Nó sẽ sống trong trại của Sem,Và Ca-na-an sẽ làm nô lệ cho nó.” 28Sau trận lụt, Nô-ê còn sống được ba trăm năm mươi năm nữa, 29hưởng thọ được chín trăm năm mươi tuổi rồi qua đời.