1Y-sơ-ra-ên là một cây nho sum suê,Sinh trái tốt tươi.Trái càng sai,Nó càng lập nhiều bàn thờ.Đất nước càng hưng thịnh,Trụ thờ càng đẹp. 2Lòng chúng giả dối,Giờ đây chúng phải chịu trừng phạt.Chúa sẽ đập bể bàn thờ,Hủy phá trụ thờ của chúng. 3Bấy giờ, chúng sẽ nói:“Chúng ta không có vua,Vì chúng ta không kính sợ CHÚA.Nhưng vua làm được gì cho chúng ta?” 4Chúng nói chuyện tầm phào,Thề nguyện giả dốiKhi kết ước,Vì thế sự công bình biến thành cỏ độc,Mọc giữa luống cày trong đồng ruộng. 5Dân Sa-ma-ri sẽ lo sợCho bò con ở Bết A-ven;Dân chúng và các thầy cúng đã từng vui mừng vì bò con,Sẽ để tang khóc lóc vì sự vinh hiển đã rời khỏi bò con. 6Chính bò con cũng sẽ bị đem qua A-si-ri,Triều cống cho đại đế nước này.Ép-ra-im sẽ xấu hổ,Y-sơ-ra-ên sẽ nhục nhã vì thần tượng mình. 7Vua Sa-ma-ri sẽ tan biếnNhư bọt trên mặt nước. 8Các bàn thờ tại A-ven, là tội lỗi của Y-sơ-ra-ên,Sẽ bị phá hủy,Gai gốc và chà chuômSẽ mọc đầy các nơi ấy.Dân chúng sẽ kêu gọi núi đồi:“Hãy đổ xuống, che phủ chúng ta!” 9“Y-sơ-ra-ên, ngươi đã phạm tội từ những ngày ở Ghi-bê-a;Chúng vẫn còn đứng nguyên tại đó.Lẽ nào chúng không bị chiến tranh tàn pháNhư bọn hung ác tại Ghi-bê-a? 10Ta quyết định trừng trị chúng.Các dân khác sẽ tập hợp lạiĐánh và xiềng chúng nó vì tội chúng tăng gấp đôi. 11Ép-ra-im là bò cái tơ thuần thục,Thích đạp lúa.Nhưng Ta sẽ không ngó ngàngĐến cái cổ đẹp của nó.Ta sẽ tra ách vào cổ Ép-ra-im,Giu-đa phải cày,Gia-cốp phải tự bừa lấy. 12Hãy gieo sự công bình;Hãy gặt tình yêu thương;Hãy vỡ đất bỏ hoang;Vì đây là thì giờ tìm kiếm CHÚA,Cho đến khi Ngài ngự đếnVà đổ mưa cứu rỗi trên các ngươi. 13Các ngươi đã cày sự gian ác,Gặt sự bất công,Ăn trái dối gạt.Vì ngươi đã tin cậy vào đường lối của mình,Và quân số đông đảo, 14Cho nên dân chúng sẽ náo loạn vì chiến tranh,Mọi đồn lũy của ngươi sẽ bị hủy diệt,Như khi vua Sanh-man tàn phá Bết Ạt-bên,Trong cuộc chiến mà các bà mẹ lẫn con cái đều bị ném vào đá, chết nát thây. 15Bê-tên, điều này cũng sẽ xảy đến cho các ngươi,Vì tội ác các ngươi quá nặng.Vừa lúc hừng đông, vua Y-sơ-ra-ên sẽ bị diệt trừ.