1Khốn cho những kẻ đi xuống Ai Cập để cầu cứu;Nhờ những ngựa,Cậy các xe vì chúng nó đông;Tin cậy vào kỵ binh vì chúng nó mạnhNhưng không nhìn xem Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ênVà không tìm kiếm CHÚA. 2Ngài cũng là Đấng khôn ngoan, là Đấng giáng tai họa,Đấng không thay đổi lời.Ngài sẽ đứng dậy nghịch với nhà kẻ ácVà chống lại những kẻ giúp bọn làm ác. 3Những người Ai Cập chỉ là người, không phải Đức Chúa Trời,Ngựa của họ chỉ là xác thịt, không phải thần linh.Nhưng CHÚA sẽ giương tay raThì kẻ giúp đỡ sẽ vấp,Kẻ được giúp sẽ ngã,Và cả hai sẽ cùng nhau bị hủy diệt. 4Vì CHÚA đã phán với ta như vầy:“Như sư tử gầm thétHoặc như sư tử tơ vồ mồi,Dù một đám người chăn chiênHọp lại chống nóThì nó cũng không sợ vì tiếng la hétHay chạy trốn vì tiếng động của họ.Cũng vậy, CHÚA Vạn Quân sẽ xuốngĐể chiến đấu trên núi Si-ôn và các đồi. 5Như chim bay lượn thể nàoCHÚA Vạn Quân sẽ bảo vệ Giê-ru-sa-lem thể ấy.Ngài bảo vệ và giải cứu,Ngài vượt qua và cứu vớt nó.” 6Hỡi con cái Y-sơ-ra-ên, hãy trở lại cùng Đấng mà các ngươi đã phản loạn rất nhiều. 7Vì vào ngày ấy, mọi người sẽ ném bỏ các hình tượng bằng bạc, bằng vàng mà tay ngươi đã làm ra trong tội lỗi. 8“Bấy giờ A-si-ri sẽ sụp đổ vì gươm, không phải do loài người.Gươm, không phải người ta, sẽ ăn nuốt nó.Chúng nó sẽ chạy trốn trước lưỡi gươmVà thanh niên của họ sẽ bị làm lao động cưỡng bách. 9Thành đá của nó sụp đổ vì sợ hãi,Các hoàng tử của nó bỏ chạy khi thấy cờ hiệu.”CHÚA,Đấng có lửa tại Si-ônVà là lửa tại Giê-ru-sa-lem phán như vậy.