1Hỡi Si-ôn, hãy thức dậy, thức dậy,Mặc lấy sức lực ngươi.Hỡi Giê-ru-sa-lem, thành thánh,Hãy mặc các áo đẹp ngươi.Vì kẻ không cắt bì và người ô uếSẽ không còn vào trong ngươi nữa. 2Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy rũ sạch bụi,Đứng lên, hãy ngự trị.Hỡi con gái Si-ôn, kẻ tù đầy,Hãy tháo xiềng xích khỏi cổ ngươi. 3Vì CHÚA phán như vầy:“Các ngươi đã bị bán không giá cảNên các ngươi sẽ được chuộc lại không phải bằng tiền bạc.” 4Vì CHÚA phán như vầy:“Thời xưa, dân Ta đi xuống Ai-cập cư ngụ,Nhưng người A-si-ri đã vô cớ áp bức chúng.” 5CHÚA phán: “Bây giờ Ta làm gì đây?Vì dân Ta đã bị bắt đi vô cớ,Những kẻ cai trị chúng than khóc.”CHÚA phán: “Danh Ta cứ tiếp tụcBị phạm thượng suốt ngày. 6Vậy, dân Ta sẽ biết danh Ta;Vào ngày ấy chúng nó sẽ biết rằngChính Ta là Đấng phán:Nầy, Ta đây.” 7Chân của người đem tin mừngTrên các núi xinh đẹp biết bao!Tức là người công bố bình an,Loan báo tin lành,Công bố sự cứu rỗi;Là người nói với Si-ôn rằng:“Đức Chúa Trời ngươi cai trị.” 8Tiếng những người canh gác,Họ cùng nhau cất tiếng ca hát vui mừngVì chính mắt họ sẽ thấyKhi CHÚA trở lại Si-ôn. 9Hỡi những nơi hoang tàn của Giê-ru-sa-lem,Hãy cùng nhau cất tiếng ca hát vui mừng.Vì CHÚA đã an ủi dân Ngài,Đã cứu chuộc Giê-ru-sa-lem. 10CHÚA đã xắn cánh tay thánh NgàiLên trước mắt mọi nước.Mọi người trên khắp quả đấtSẽ thấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời chúng ta. 11Hãy đi ra, hãy đi ra, hãy ra khỏi chỗ đó,Đừng đụng đến đồ ô uế.Hỡi những người mang vật dụng của CHÚA,Hãy ra khỏi nó và trong sạch. 12Nhưng các ngươi sẽ ra đi không vội vã,Không phải chạy trốnVì CHÚA sẽ đi trước mặt các ngươiVà Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên sẽ đi phía sau bảo vệ các ngươi. 13Kìa, tôi tớ Ta sẽ thành đạt,Sẽ được tán dương, được nâng lên rất cao. 14Như nhiều người kinh hoàng về người,Hình dung người bị hủy hoại đến nỗi không còn giống con người;Và dáng vẻ không còn giống con cái loài người nữa. 15Cho nên người làm ngạc nhiên nhiều quốc gia;Các vua sẽ câm miệng vì người;Vì họ sẽ thấy điều chưa ai bảo cho mình biết,Hiểu điều mình chưa được nghe.