1Dân đi trong bóng tốiĐã thấy ánh sáng lớn;Ánh sáng đã chiếu trên những kẻ cư ngụTrong vùng đất tối tăm. 2Ngài làm cho nước này gia tăng bội phần,Ban cho họ sự vui mừng,Là niềm vui trước mặt Ngài;Họ vui mừng như trong ngày mùa gặt,Như niềm vui của ngườiPhân chia chiến lợi phẩm. 3Vì như trong thời Ma-đi-an,Ngài đã bẻ ách gánh nặng,Bẻ gãy đòn trên vai,Và roi của kẻ áp bức họ. 4Vì tất cả giày dép đã dùng trong chiến trận,Áo giáp đã vấy máuĐều sẽ bị thiêu hủyNhư nhiên liệu đốt cháy. 5Vì một con trẻ đã ra đời cho chúng ta,Chúng ta đã được ban cho một con trai.Quyền cai trị sẽ ở trên vai Ngài,Tên Ngài sẽ được xưng làCố Vấn Kỳ Diệu, Đức Chúa Trời Quyền Năng,Cha Đời Đời, Hoàng Tử Bình An. 6Quyền cai trị của Ngài cứ gia tăng,Nền hòa bình của Ngài sẽ vô tậnTrên ngôi Đa-vítVà cho vương quốc mình.Ngài sẽ thiết lập và giữ gìn nóTrong công bình và công chínhTừ nay cho đến đời đời.Lòng sốt sắng của CHÚA Vạn QuânSẽ làm điều này. 7Chúa truyền một lời nghịch cùng Gia-cốp,Nó giáng xuống Y-sơ-ra-ên. 8Toàn dân sẽ biết điều đó,Tức là Ép-ra-im và cư dân Sa-ma-riVới lòng kiêu căng,Trịch thượng nói rằng: 9“Gạch đã đổNhưng chúng ta sẽ xây lại bằng đá khối,Cây sung đã bị đốn ngãNhưng chúng ta sẽ thay bằng cây tùng.” 10Nhưng CHÚA dấy lên kẻ đối nghịch của Rê-xin chống lại chúngVà khích động kẻ thù họ lên. 11Dân Sy-ri phía trước và dân Phi-li-tin phía sauSẽ há miệng lớn nuốt Y-sơ-ra-ên.Dù vậy, cơn giận của Ngài vẫn không nguôi,Và cánh tay Ngài vẫn giương lên. 12Nhưng dân chúng không quay trở lại cùng Đấng đã đánh mình,Cũng không tìm kiếm CHÚA Vạn Quân. 13Nên, trong một ngày CHÚA sẽ cắt đứt Y-sơ-ra-ên, cả đầu và đuôi,Cả cành dương lẫn cây sậy. 14Đầu là các trưởng lão và bậc tôn trọngVà đuôi là tiên tri dạy điều dối trá. 15Những người lãnh đạo dân này đã lạc lối,Còn những người được hướng dẫn thì bị đánh lừa. 16Cho nên Chúa sẽ không đẹp lòng giới trai trẻ,Cũng không thương xót trẻ mồ côi và người góa bụa của họVì tất cả đều vô đạo và gian ác,Mọi môi miệng đều nói điều ngu dại.Dù vậy cơn giận của Ngài vẫn không nguôi,Và cánh tay Ngài vẫn giương lên. 17Vì gian ác cháy như lửa,Thiêu nuốt cỏ gai lẫn bụi gai;Đốt cây cối rậm rạp trong rừng,Cuồn cuộn bốc lên thành trụ khói. 18Vì cơn giận của CHÚA Vạn Quân,Đất bị thiêu đốtVà dân chúng sẽ như nhiên liệu đốt cháyKhông ai thương tiếc anh em mình. 19Chúng cướp giựt bên phảiNhưng vẫn đói,Chúng ăn nuốt bên tráiNhưng không no,Mỗi người ăn thịt người thân mình. 20Ma-na-se nghịch Ép-ra-im, Ép-ra-im nghịch Ma-na-se;Rồi họ cùng nhau chống lại Giu-đa.Dù vậy, cơn giận của Ngài vẫn không nguôi,Và cánh tay Ngài vẫn giương lên.