1Bây giờ, xin anh Gióp nghe tôi nói,Xin lắng tai nghe các lời tôi. 2Này, tôi sắp sửa mở miệng,Lưỡi tôi đã uốn chữ sẵn sàng. 3Lời tôi nói lên sự chánh trực của lòng tôi,Môi tôi phát ra sự khôn ngoan cách ngay thật. 4Thần linh của Đức Chúa Trời đã dựng nên tôi,Hơi thở của Đấng Toàn Năng ban cho tôi sự sống. 5Nếu có thể được, xin anh cùng tôi biện luận,Xin anh đứng ngay trước mặt tôi và trình bày lý lẽ. 6Trước mặt Đức Chúa Trời, tôi nào khác chi anh,Ngài cũng ngắt mảnh đất sét và nắn nên tôi. 7Vậy xin anh đừng ngại ngùng sợ sệt,Tôi nào có gây áp lực nặng nề đâu. 8Thật chính tai tôi có nghe anh phát biểu,Tôi có nghe lời anh thốt ra: 9“Tôi trong sạch, chẳng hề vi phạm,Tôi vô tội, chẳng hề phạm lỗi. 10Vậy mà Đức Chúa Trời tìm dịp hại tôi,Đối xử với tôi như kẻ thù. 11Ngài cùm chân tôi lại,Canh giữ mọi nẻo đường tôi đi.” 12Tôi xin thưa, anh nói vậy là sai,Đức Chúa Trời vĩ đại, người phàm sao dám bắt bẻ Ngài! 13Sao anh dám tranh luận với Ngài,Trách Ngài sao không đáp lời anh? 14Vì Đức Chúa Trời phán dạy nhiều lần nhiều cách,Nhưng loài người không để tâm nghe. 15Trong chiêm bao, trong sự hiện thấy ban đêm,Khi loài người say ngủ,Nằm thiếp trên giường, 16Ngài mở tai cho họ nghe,Ngài đóng ấn lời cảnh cáo, 17Để loài người từ bỏ việc ác họ toan làm,Để họ dẹp bỏ thói kiêu căng, 18Để cứu linh hồn họ khỏi sa vực thẳm,Để giữ mạng sống họ khỏi qua dòng tử hà. 19Chúa sửa trị loài người, khiến họ đau đớn trên giường bệnh,Xương cốt run rẩy triền miên, 20Đến độ thức ăn cũng gớm ghê,Cao lương mỹ vị cũng phát ngấy. 21Thân thể họ tiêu hao,Chỉ còn thấy bộ xương xưa bị da thịt che lấp. 22Linh hồn đã đến bờ vực thẳm,Mạng sống chờ tử thần rước đi. 23Nếu lúc này có thiên thần xuất hiện,Chỉ một Đấng giữa muôn ngàn thiên sứ,Làm trung gian dạy bảo người điều phải, 24Thương xót người, và nài xin Đức Chúa Trời:“Xin cứu người khỏi sa vực thẳm,Tôi đã tìm được giá chuộc người.” 25Da thịt người tươi mát hơn thời niên thiếu,Người phục hồi sức mạnh thuở xuân xanh. 26Người cầu khẩn Đức Chúa Trời, và được Ngài chấp nhận,Người thờ phượng Ngài với tiếng reo mừng,Vì Ngài cứu chuộc người. 27Người ca hát và tuyên bố trước mọi người:“Tôi đã phạm tội, đi cong vẹo khỏi đường ngay, lẽ phải,Nhưng Ngài tha thứ, không phạt tôi xứng với tội tôi, 28Ngài giải cứu linh hồn tôi khỏi sa vực thẳm,Cho mạng sống tôi vui hưởng ánh sáng.” 29Thật Đức Chúa Trời thực hiện mọi điều ấyCho loài người, biết bao nhiêu lần, 30Để đem linh hồn người lên khỏi vực thẳm,Cho người chói rạng ánh sáng sự sống. 31Xin anh Gióp chú ý nghe tôi,Xin anh yên lặng nghe tôi trình bày. 32Nếu anh có điều chi đáp lại,Xin nói lên, vì tôi ao ước thấy anh vô tội. 33Nếu không, xin anh lắng nghe,Xin anh yên lặng nghe tôi dạy điều khôn ngoan.