1Từ trong bụng cá, Giô-na cầu khẩn CHÚA, Đức Chúa Trời của ông. 2Ông nói:“Trong cơn hoạn nạn tôi cầu khẩn CHÚA,Và Ngài đáp lời tôi.Từ lòng Âm Phủ con kêu cứu,Thì Chúa nghe tiếng con. 3Chúa ném con xuống vực sâu,Xuống tận lòng biển,Dòng nước biển bao bọc con,Hết thảy những luồng sóng to và sóng cồn của NgàiCuộn lên ngang qua đầu con. 4Con tự nhủ: ‘Con đã bị quăng xaKhỏi Chúa,Dù vậy, con lại sẽ được ngắmĐền thánh Ngài.’ 5Nước phủ lấp con, làm con nghẹt thở,Vực thẳm bao bọc con,Rong biển vướng víu đầu con. 6Con đã xuống tận nền các núi,Đến nơi có then cài nhốt kín con vĩnh viễn.Thế mà, ôi lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của con,Ngài đã đem mạng sống con lên khỏi hố thẳm! 7Khi con sắp ngất đi,Con nhớ đến CHÚA,Và lời cầu nguyện con lên thấu đến Ngài,Tận trong đền thánh Ngài. 8Những người thờ lạy các thần tượng giả dốiTừ bỏ Đấng Yêu Thương thành tín, 9Về phần con, con sẽ hát ca ngợi Chúa,Con sẽ dâng tế lễ cho Ngài,Con sẽ thực hiện điều con hứa nguyện.Chỉ CHÚA mới có quyền giải cứu!” 10CHÚA ra lệnh cho cá, và cá nhả Giô-na ra trên đất khô.