1Ha-lê-lu-gia!Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài là thiện;Tình yêu thương kiên trì của Ngài còn mãi mãi. 2Ai có thể kể lại các việc quyền năng của CHÚA?Công bố hết những lời ca ngợi Ngài? 3Phước cho người nào giữ sự công bình,Luôn luôn làm điều công chính. 4Lạy CHÚA, Xin nhớ đến tôi khi Ngài ban ơn cho dân Ngài;Xin thăm viếng tôi khi Ngài giải cứu họ; 5Để tôi thấy sự tốt lành giữa những người được Ngài chọn;Để chia sẻ niềm vui của đất nước NgàiVà cùng ca ngợi với cơ nghiệp Ngài. 6Chúng tôi cùng tổ tiên chúng tôi đã phạm tội;Chúng tôi đã làm điều sai; đã hành động gian ác. 7Tại Ai-cập tổ tiên chúng tôiĐã không nhận thấy các phép lạ của Ngài;Không nhớ đến tình yêu thương dồi dào của Ngài,Nhưng họ đã nổi loạn bên bờ biển, tức là biển Đỏ. 8Nhưng Ngài đã vì danh Ngài giải cứu họĐể bày tỏ quyền năng Ngài. 9Ngài quở trách Biển Đỏ và nó khô cạn;Ngài dẫn họ đi qua biển sâu như đi trên sa mạc. 10Ngài giải cứu họ khỏi tay kẻ thùVà cứu chuộc họ khỏi tay thù nghịch. 11Nước tràn ngập các kẻ thù của họ,Không một người thoát khỏi. 12Bấy giờ họ tin lời ChúaVà hát ca ngợi Ngài. 13Nhưng họ vội quên những việc làm của Chúa;Không chờ đợi kế hoạch của Ngài. 14Tại sa mạc họ sinh lòng thèm khátVà thử Đức Chúa Trời nơi đồng hoang. 15Ngài ban cho họ điều họ cầu xinNhưng sai bệnh tật tổn hại đến với đời sống họ. 16Tại nơi đóng trại họ ghen ghét Môi-seVà A-rôn, là người được biệt riêng ra cho CHÚA. 17Đất nứt ra nuốt Đa-thanVà lấp nhóm A-bi-ram. 18Lửa bùng cháy giữa nhóm họ;Ngọn lửa thiêu đốt những kẻ ác. 19Họ làm một con bò con tại Hô-rếpRồi thờ lạy tượng đúc. 20Họ thay thế Đấng Vinh Quang của họBằng tượng một con bò ăn cỏ. 21Họ quên Đức Chúa Trời là Đấng cứu rỗi họ;Là Đấng đã làm những việc vĩ đại tại Ai-cập; 22Đấng đã làm những phép lạ tại đất Cham;Những việc kinh hoàng tại Biển Đỏ. 23Nên Ngài phán rằng Ngài sẽ hủy diệt họ,Nếu không nhờ Môi-se, người Ngài chọn,Đứng lên trước mặt Chúa can giánĐể Ngài từ bỏ cơn thịnh nộ hủy diệt họ. 24Thế rồi họ khinh bỉ miền đất ước mơ;Họ không tin lời hứa của Ngài. 25Họ cằn nhằn trong trại mình,Không nghe theo lời của CHÚA. 26Nên Chúa đưa tay thề rằngNgài sẽ làm chúng ngã chết trong sa mạc; 27Làm dòng dõi chúng chạy tán loạn giữa các nước;Bị tản mác trong các xứ. 28Tổ tiên chúng tôi đã thờ thần Ba-anh tại Phê-ô,Ăn đồ cúng tế cho kẻ chết. 29Những hành động của họ làm Chúa giậnVà một cơn dịch phát ra ở giữa họ. 30Bấy giờ Phi-nê-a đứng lên can thiệpVà cơn dịch ngừng lại. 31Từ đời nọ đến đời kia,Việc này được kể là hành động công chính mãi mãi của người. 32Tổ tiên chúng tôi làm Chúa giận vì vụ nước uống tại Mê-ri-ba;Vì cớ họ Môi-se cũng mang lụy vào thân. 33Vì họ làm tinh thần người cay đắngNên môi miệng người nói những lời thiếu suy nghĩ. 34Họ không hủy diệt các dânNhư CHÚA đã ra lệnh; 35Nhưng thông gia với các nướcVà học làm theo những điều chúng làm. 36Họ phụng vụ các tượng thần của chúngVà điều này trở thành cái bẫy hủy hoại họ. 37Họ dâng con trai,Con gái họ làm sinh tế cho ma quỷ. 38Họ đã làm đổ máu vô tội,Là máu của những con trai, con gái mìnhMà họ đã dâng tế cho các thần tượng tại Ca-na-an;Nên đất đã bị ô uế vì máu đó. 39Vì thế họ đã trở thành ô uế vì công việc mìnhVà thành đĩ điếm vì hành động mình. 40CHÚA nổi giận cùng dân mình;Ngài ghê tởm cơ nghiệp Ngài. 41Ngài trao họ vào tay các nướcVà cho những kẻ ghét chúng cai trị trên chúng. 42Những kẻ thù áp bức họVà họ bị khuất phục dưới tay chúng. 43Nhiều lần Ngài đã giải cứu họNhưng họ vẫn cố ý phản loạnVà càng chìm sâu trong tội lỗi mình. 44Dù vậy khi nghe tiếng kêu van,Ngài chú tâm đến sự khốn khổ của họ. 45Vì cớ họ Ngài nhớ lại giao ước mình;Vì tình yêu thương dồi dào, Ngài thương xót họ. 46Ngài làm cho họ được ơn trước mặtTất cả những kẻ bắt họ đi lưu đày. 47Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi, xin giải cứu chúng tôi;Xin tập trung chúng tôi lại từ các nước,Để chúng tôi cảm tạ danh thánh NgàiVà được vinh hạnh trong lời ca ngợi Ngài. 48CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ênĐáng được ca ngợi đến đời đời, vô cùng.Tất cả toàn dân hãy nói: A-men!Ha-lê-lu-gia!